Thứ Hai, 8 tháng 11, 2010

Dance in the winter


1) Katie…
Haizzzz…………. Mùa xuân đã qua đi, và những cơn gió hè đang đến…. Mùa hè… thì có gì thú vị ?? Thật ra tôi cũng không chắc lắm, có lẽ là những ánh nắng vàng ấm áp, những chuyến đi thú vị với bạn bè, gia đình, ….người yêu… (!?? )…
Câu trả lời ỡm ờ vừa rồi cũng cho thấy tôi chẳng hề mặn mà gì với mùa hè , à!! Không riêng gì hè, mà cả xuân hay thu cũng thế thôi, bởi chính xác mà nói, chỉ có mùa đông tồn tại trong thế giới của tôi……
Tôi tên Katie, một cô gái rất rất bình thường…..Cụ thể hơn nhé ! Tôi đang là sinh viên năm 2 ở trường Xyz, sở thích là xem cine, sách báo, tạp chí và đàn piano … có thể những thú vui đậm chất “văn hóa nghệ thuật” đó khiến cho tâm hồn tôi cứ cô đặc lại, nhưng rất yên tĩnh và bình lặng, giống như bông tuyết rơi trong mùa đông…. Đó là lý do vì sao tôi đặc biệt yêu thích mùa này…
Có lẽ bạn đang thắc mắc: “cô gái này có bị trầm cảm ko? “….^^ Xin trả lời chính xác là ko hề, chỉ đơn giãn rằng cuộc sống của tôi hơi….. tĩnh lặng quá thôi.!! Gia đình tôi thì rất yên ấm hạnh phúc,còn bạn bè cũng vui vẻ hòa thuận, nhưng …những đứa bạn thân nhất của tôi vừa đi du học... Cảm giác trống trải đôi khi trở nên thường xuyên hơn có lẽ vì điều này… Ahh~, còn về người yêu ư? .. Nói thế nào nhỉ ??... Tôi đã từng yêu…. 1 khoảng thời gian không quá ngắn cũng ko quá dài. Tuy vậy, tôi cũng ko nhớ rõ vì sao mối quan hệ đó tan vỡ nữa, dường như đó là chuyện đã lâu lắm rồi…….
…………
Thôi, tua đến hiện tại đi nhé. Để xem nào, hôm nay là một ngày hạ ấm áp (nhưng như đã nói là sự ấm áp đó ko tác động gì đến tôi mấy !). Lúc này tôi đang rảo bước giữa sân trường, tay ôm một chồng sách nặng trịch, vai khóac balô và laptop….. Đang là giờ nghỉ sau hai tiết đầu của buổi sáng nên tôi tranh thủ xuống coffee shop làm 1 tách capuchino cho tỉnh táo (hậu quả của một đêm thức khuya làm bài tập). Như thường lệ, tôi lựa một chỗ ngồi gần cửa sổ sau khi đã order…. .. Ngước mắt nhìn ra khung cửa kính có thể thấy những tán lá cây xanh mướt và vài giọt nắng vu vơ len qua. Một cảnh khá nên thơ đấy chứ !! Nhưng khổ nỗi tôi ko có thời gian đắm mình trong thứ ánh nắng “ấm áp quá mức” đó. Tranh thủ những giây phút rảnh rỗi này, tôi lôi laptop ra check lại mấy bài luận đã viết hôm qua, đồng thời đọc mail và xem tin tức…
_Cafe của em đây !
Một giọng nói trầm ấm vang lên, quay sang tôi bắt gặp ánh mắt đang cười của anh phục vụ trong shop….. Bụng hơi chột dạ! Quái, ông này mặt trẻ măng thế , sao biết mình nhỏ tuổi hơn mà kêu “em” ??!...
Tôi lịch sự đáp :”Cám ơn anh” rồi quay sang tiếp tục công việc…
Đấy là lần đầu tiên tôi chính thức “gặp” Zack (cha phục vụ đó…^^), thật ra lúc đó tôi đã thấy mặt anh ấy quen quen, nhưng ko nhớ rõ là đã gặp ở đâu…
Về sau tôi mới biết, Zack học chung trường với tôi, làm “bồi” ở tiệm café chỉ là part time job của anh ấy thôi... Thật kỳ lạ, nhiều lúc tôi thấy anh này có duyên với mình ghê...(!) Dù không chủ ý, nhưng tôi hay gặp anh ở thư viện và phòng nhạc..…
Có một lần đang mải mê chọn sách ở thư viện, tôi giật mình vì có người vỗ vào lưng:
_Hi !! Em nhớ anh ko?...
_Dạ…. _Tôi lớ ngớ đáp
Anh chàng lại cười, đôi lông mày nhướn lên, mặt hơi….ửng hồng (à! Tôi quên kể, anh này có nước da trắng bóc như…con gái vậy, giờ có dịp quan sát kỹ, tôi cũng thấy …ngưỡng mộ)
_Anh là Zack, mấy lần thấy em trong trường mà chưa có dịp làm quen….. Ko ngờ hôm nay lại tình cờ nữa….
_uhm…… còn em là Katie _Tôi trả lời nhanh lẹ rồi ”dọt” luôn_Thôi chào anh, em fải lên lớp đây….
Lúc đó tôi thấy Zack có vẻ hơi ngỡ ngàng, như định nói thêm gì đó… nhưng lại thôi. Anh ta nói với theo :”see u..”.
Lúc đó khi đựng cạnh Zack, tôi có dịp quan sát đôi chút, ko nhớ rõ nét mặt, chỉ thấy trông anh cũng baby, dễ thương, và cao ráo (ít nhất cũng phải hơn tôi một cái đầu)……. chậc!! Nhưng những hình ảnh ấy thỏang qua tâm trí tôi chỉ như 1 cơn gió…
That’s it !!...
… Là một người trẻ, đôi khi gặp người khác giới 1 cách tình cờ, có thể đó là sự bắt đầu cho một mối quan hệ, nhưng có khi ….nó kết thúc một cách đơn giản và gọn nhẹ, vậy đấy !! Tôi đã bảo quanh năm suốt tháng, thế giới của tôi chìm trong mùa đông mà…. và cứ yên tĩnh như thế đó, ko cần bất cứ một cái gì mới mẻ cả…….
.......
...

........
2) Zack……
....
Vậy là một lần nữa tôi đã để vụt mất cô gái đó…… Cô ấy tên là Katie. Thật ra, tôi đã chú ý đến cô ấy từ lâu…lâu lắm rồi. Lần đầu tiên tôi chính thức ….theo dõi từ xa cô ấy là ở trong tiệm café mà tôi làm việc. Cô ấy rất là lạ, dù trời ấm áp hay lâm râm, cô ấy cũng đưa tay lên che nắng, vẻ mặt rất ….đau khổ ^^ (cứ như nắng sắp thiêu đốt da cô ấy vậy). Thú thật tôi thấy khuôn mặt đó …hay hay, ngồ ngộ…!! Katie thường đến tiệm của tôi vào buổi sáng để uống cafe, và tôi thường canh lúc cô ấy tới để …nhảy ra đứng quầy chờ cô ấy order… Nhưng khốn thay, cô ấy nhất định….ko chịu nhìn tôi lấy một cái (!!).
Katie thường ngó xuống thực đơn, giọng nhẹ hều :”cho tôi 1 tách…”. Lúc đó tôi cứ …. thì thầm trong lòng :”Please!! Look at my eyes……..” nhưng rốt cuộc vẫn ko ăn thua….. Cô ấy cứ đều đặn đến như vậy, và cũng…. đều đặn đi. Thật kì lạ!! Cô ấy ko có gì là nổi bật, thậm chí khá bình lặng, nhưng tôi lại có cảm giác như quen cô ấy từ lâu lắm rồi….. và tôi ko thể ko ngắm nhìn cô ấy vào những buổi sáng, ngắm cô ấy chậm rãi uống café, gõ nhịp nhàng trên laptop …….. Những giờ phút đó trở nên thiêng liêng nhất trong ngày với tôi...dù như đã nói ….. cô ấy vẫn ko nhìn tôi lấy một cái……. (!!)
Tôi biết cô ấy tên là Katie nhờ …dòm trộm bìa mấy cuốn tập cô ấy thường ôm trong tay. Tôi cũng biết cô ấy học ngành nào, phòng nào, và thường đi đi về về những lúc nào (đừng hỏi cụ thể vì sao tôi biết……. ^^ Khi bạn thích một ai đó, thì chuyện …lùng thông tin chẳng có gì khó khăn cả) . Nói cho cùng, thì lần tôi bị cô ấy hòan toàn… đánh gục là lúc theo cô ấy đến phòng tập nhạc, nghe cô ấy chơi đàn…
Tôi không nhớ cô ấy chơi bản nào, nhưng những giai điệu đó thật sự làm tôi rung động. Rồi cả lúc cô ấy vùi đầu vào những cuốn sách trong thư viện, tôi từ từ cảm nhận một cách sâu sắc, thế giới của người con gái đó thật sự rất đặc biệt. Tôi ko thể ko ngăn mình hi vọng là một ngày nào đó có thể ở bên cô ấy…..
Hết lần này đến lần khác, tôi tìm cách….tấn công cô ấy. Từ việc trực tiếp mang café ra bàn cho Katie vào buổi sáng (tôi còn định …. trả tiền tách café nữa, nhưng ngại là hành động đó quá đột ngột), cho đến việc “tình cờ” đụng mặt trong thư viện. Cô ấy vẫn lạnh lùng như thế… Nhưng tôi vẫn cứ sẽ không bỏ cuộc…. It ra là sau lần gặp ở thự viện, cô ấy cũng đã biết tên tôi..
………….
Haizzzz…….. Vấn đề là tôi cũng ko biết cô ấy có…. bạn trai chưa (hoặc đã từng….). Tôi ko dám chắc về điều này, chỉ biết hi vọng một cách yếu ớt ….
Nói cho cùng, tôi chưa bao giờ thiếu tự tin trước mặt các cô gái, thậm chí từ trước tới nay, còn có những “nữ nhi” tấn công tôi quyết liệt…. nhưng sao lần này, tôi cảm thấy mình “yếu ớt” không hiểu nổi…….. chỉ biết hi vọng… hi vọng mà thôi… Nhưng đôi khi tôi ko cầm lòng dc mà than thầm :
“Sao em ko cho anh một cơ hội hở Katie……?
3) Khúc nhạc mùa đông
...........

Bầu trời mùa hè cứ quang đãng và hiền hòa làm cho lòng người cũng thêm phần …tươi vui, hồ hởi …. (đương nhiên điều đó vẫn là ngoại lệ với Katie ). Cô vẫn cứ “bình lặng” như thế, giống bông tuyết bay….bay …. bay hoài mà ko chạm xuống đất (^^). Thế giới mùa đông khiến cô thấy dễ chịu, nhẹ nhàng và thoải mái. Đương nhiên, có một anh chàng vì “mùa đông” của cô mà cảm thấy không hề thoải mái tí nào …..^^
………..
Tình hình là dạ hội mùa hè đang đến gần, sinh viên trường Xyz xôn xao bàn nhau kế hoạch tổ chức, hát hò, khiêu vũ và …..tìm bạn nhảy. Mọi người đều hớn hở chờ đợi đến đêm dạ tiệc, khoác lên người những trang phục quý xờ tộc và tay trong tay với “người mình thương “. Dĩ nhiên trong không khí đầy xao động đó vẫn có một người phẳng lặng như tờ…… ^^…
Thở dài đánh thượt, Katie vẫn rảo bước như mọi khi về phía coffe shop. Trong đầu cô đầy ắp những suy nghĩ về …. kỳ thi sắp đến và một số kế hoạch chưa hòan thành. Thật ra nếu bạn bè thân thiết của cô còn ở VN, có lẽ cô cũng sẽ có đôi chút hăm hở về chuyện chơi bời. Nhưng giờ đây, cô tự thấy chẳng có gì thú vị để phải “vui tươi thái quá “…. cuộc sống vẫn cứ thế trôi……. không có gì mới mẻ……… (haizzz!! Tác giả cũng thấy phát mệt vì cô …!!!)
……..

Hôm nay Katie chọn cho mình một tách café đậm đặc, không sữa, không đường, đắng ngắt …… Lẽ ra như thường lệ cô sẽ lại lôi laptop ra làm việc, nhưng một tâm trặng buồn chán khác thường xâm chiếm tâm trí khiến cô không buồn làm gì, chỉ uống café và suy nghĩ …. thế thôi!!
Vẫn vơ được một lát thì tự dưng có người mang cuốn sổ menu để trước mặt. Cô ngạc nhiên ngẩng đầu lên, thì mắt chạm phải nụ cười “dịu dàng” của Zack
_Hình như em đâu có gọi thực đơn? _Katie ngớ người hỏi
_Hì…… anh có một bất ngờ cho em, mở cuốn sổ ra xem đi…_ Zack nheo mắt nói rồi anh chàng chạy biến….
Katie thở ra, nghĩ bụng “ông này lại bày trò gì nữa nhỉ?”. Mới đầu, cô cũng ngại “đụng mặt” Zack nên tính tránh không uống café ở đây nữa, nhưng sau nghĩ lại thấy “việc gì phải thế” nên thôi …^^
………
Một tờ giấy nhỏ được kẹp trong cuốn menu, đính kèm là chiếc vé đi dạ hội
“ Em có thể đi với anh chứ ?
Nếu em đồng ý, hãy nhận lấy chiếc vé này… nếu không, hãy kẹp nó trở lại cuốn thực đơn……
Nhưng, ……. làm ơn đừng từ chối!!Anh năn nỉ em đấy …. Đây là lần đầu anh mời một cô gái đi chơi…… Nếu em không nhận lời, có lẽ anh không bao giờ còn có can đảm này nữa….
Zack”

Katie ngẩn người dòm chiếc vé …. “anh ta định uy hiếp mình ư ?” _Cô nghĩ thầm_” Tại sao anh ấy lại ko chọn ai khác mà lại là mình nhỉ ??... Mình có gì đặc biệt…… Hmm….. phải chăng anh ta múôn thử một cảm giác mới mẻ ? ?“

Katie suy nghĩ một lát, sau đó cô nhẹ nhàng đặt chiếc vé trở lại trong menu và để nó ra xa …gần mép bàn . Zack đứng quan sát từ trong quầy, và đương nhiên anh không bỏ sót bất kỳ hành động nào của cô gái. Một nỗi thất vọng tràn trề ập đến trong lòng chàng trai trẻ tội nghiệp…. Anh bàng hoàng, ngỡ ngàng một lúc đến mức 1 vị khách đang réo gọi gần đấy mà cũng ko hay..
………….
Buổi sáng “não nề” đó lặng lẽ trôi qua…

…………..
…..
Chiều ập xuống, và nhựng giọt nắng cuối ngày le lói…
Katie thu dọn sách vở cho vào balô, từ từ rảo bước về phía sân trường…. Một bóng người vút qua chặn cô lại…..
_Anh muốn nói chuyện với em….. _Zack đứng chắn không cho cô đi tiếp, đôi mắt anh không còn vẻ cười nhẹ nhàng như mọi khi _ Có thể cho anh một vài phút không ?
_Có việc gì vậy ạ ? _Kaite đáp nhanh, cô thầm than :” gã này bị từ chối nên muốn làm gì đây ?”
_Sao em không cho anh một cơ hội, chúng ta vẫn chưa bắt đầu mà ? _Zack hỏi khẽ khàng, anh nhìn thẳng vào mắt cô
_Bắt đầu gì chứ ? _Katie cũng nhìn lại, cô vẫn giữ giọng bình thản _Zack, em biết anh muôn rủ em đi khiêu vũ…. Nhưng, tiếc là em không phải tuýp con gái đó…..
_Tuýp con gái nào ?_ Zack nhíu mày
_Túyp những cô gái sẵn sàng cho những gì mới mẻ……. _Katie nhún vai_ em nghĩ là anh chọn sai đối tượng rồi…. em có nhiều việc để làm, nên khó có thể dành thời gian trang điểm, náo nức và chờ đợi một người bạn trai lý tưởng đến khoác tay mình đi dự tiệc….
_Sao em có thể chắc chắn điều đó khi chưa thử dù chỉ một lần ? _ Zack “độp” lại, anh nói nhanh, giọng ấm ức _ Anh không nghĩ việc làm quen với một ai đó là mất thời gian, hơn nữa….. đêm dạ tiệc là vào cuối tuần, anh không tin em bận rộn đến mức không thể đi cùng anh vài tiếng đồng hồ, chẳng qua, em cố tình tìm lý do……
_Thật sự là em bận _ Katie nhướn mày_ …Haizzzz…… vả lại, chúng ta đã quen nhau rồi, chẳng phải sao? Anh có thể rủ những cô gái khác…. sinh động hơn, thú vị hơn …..
Zack mím môi, đôi mắt lộ vẻ bị tổn thương….. anh im lặng một lúc rồi nói :
_Vì sao em lảng tránh anh như thế ? Hay là….. em có người yêu rồi ?
_Không phải lý do đó, Zack ……. Đúng là em đã có bạn trai, nhưng đã chia tay trước đây…
_Và từ đó em muốn đóng cửa trái tim mình à ? _ Zack không kìm được câu hỏi, sau đó anh ngẩn người cảm thấy mình quá “sỗ sàng “_...Xin lỗi , lẽ ra anh không nên hỏi vậy…… chỉ là…..
_Không sao đâu _ Katie chậm rãi nói _ Cứ coi như anh nói đúng ….. em sống trong “mùa đông” của chính mình,dù đó không phải em cố tình…. chỉ đơn giản là vậy thôi…. .
Zack im lặng, chăm chăm nhìn vào mắt cô …
_Thật đáng tiếc…. anh tìm mọi cách mà vẫn không bước vào được “mùa đông” của em _ Anh nói khẽ, rồi quay lưng bước đi….
Katie đứng yên nhìn theo, trong lòng cô có đôi chút xao động qua cuộc nói chuyện vừa rồi ….. Cô cứ cho rằng Zack là một anh chàng sôi nổi, “nghịch ngợm” nên muốn thử “tấn công” cô cho vui, nhưng giờ đây, cô băn khoăn không biết mình nghĩ vậy có đúng không… ..
…………….
Những ngày sau đó, Katie gần như không nhìn thấy Zack nữa…. kể cả trong quán coffee. Anh hầu như biến mất trong tầm mắt cô, không chút vết tích
Một lần không ngăn được thắc mắc, cô hỏi dò thì được biết Zack đã kết thúc hợp đồng tạm thời với tiệm café, và hình như anh không có ý định tiếp tục làm ở đó nữa……..
Một nỗi trống vắng lạ lùng trong lòng Katie….. Dĩ nhiên, tất cả những chuyện đó chưa đủ khiến lớp băng tuyết trong cô tan vỡ, chỉ là một chút “lay động” mà thôi…… Thi thoảng, cô cũng vẩn vơ tự hỏi phải chăng mình đã quá cứng nhắc, đã “trốn” quá kĩ trong thế giới của riêng mình ….
Câu hỏi được đặt ra mà chưa có lời giải đáp..
……..
Cho đến hôm nọ, người trong đội văn nghệ nhà trường đến tìm gặp, thuyết phục cô chơi piano trong đêm dạ vũ…..
Dĩ nhiên, Katie tìm cớ từ chối….. Nhưng cuối cùng vì bị o ép mãi ( lại còn được tặng vé miễn phí nữa), thế là cô cũng do dự gật đầu….

..............
.....
..

.....................
.............
……...
....
Buổi tối “đặc biệt” ấy rồi cũng tới… Sau khi loay hoay lưỡng lự, Katie cũng chọn được cho mình một chiếc váy trắng dài cổ khoét . Cô trang điểm nhẹ, để xõa tóc rồi lọc cọc mò đến buổi tiệc…..
Đó là một hội trường lớn, đầy ắp những âm thanh, tiếng nói cười và âm nhạc sống động…… Phải nói là event club làm việc khá chuyên nghiệp, họ bố trí đâu ra đấy , từ việc thiết kế phòng ốc y như một đêm dạ tiệc “cổ điển” thứ thiệt cho đến trang phục, âm nhạc. Mọi người trong hội trường lao xao và hồ hởi, ai cũng giấu mình trong những trang phục quý phái kiểu thế kỷ 19 và những chiếc mặt nạ che nửa mặt (quan sát đến đây thì Katie ngớ người, cô quên mất việc sắm cho mình….. 1 chiếc mặt nạ, để bây giờ trong khi thiên hạ ẩn ẩn hiện hiện thì cô lại ngây thơ…. ló đầu ra…^^).
Hội trường tràn ngập trong ánh đèn mờ ảo…. bên trên trần nhà phủ một màu đen như nền trời đêm , điểm xuyến bời nhiều vì sao sáng lấp lánh, và cả một mảnh trăng khuyết đầy chất thơ (đương nhiên là giả rồi ^^)… Trên sân khấu là một ban nhạc gồm ba chàng trai mặc vest trắng, mặt nạ đen và áo choàng đang kéo violon, chơi piano và ghita… hình như là bản When Darkness Falls của Secret Garden……. Một cậu bạn trai lịch lãm khác đồng trang phụ đang mang theo một giỏ hoa hồng và trao từng bông cho những cô gái mới bước vào (dĩ nhiên là Katie cũng được một cành hoa, nhưng cô đang lớ ngó không biết nên làm gì với nó)…..
_Katie !! _Một tiếng gọi khẽ từ sau lưng….đó chính giọng của cô bạn trong event club đã nỉ non thuyết phục Katie đến bữa tiệc…. Cô gái rực rỡ trong chiếc váy dài màu hồng nhạt, tóc búi cao và đeo mặt nạ, nhưng giọng nói thì không lẫn vào đâu được..
_Angela!! Bạn đó à ? _Kaite mừng rỡ (thật là 1 tâm trạng hồ hởi bất thường, chẳng qua là vì Katie thật sự đang bối rối giữa đám đông mà không phân biệt được ai với ai, nên gặp được Angela như vớ được vàng )
_Hihi!! Bạn làm gì mà căng thẳng thế kia Katie, mặt nạ của bạn đâu?
_Mình quên mất!! _Katie nhe răng ra cười cầu tài…
_Oh~ man!! Chưa già mà lơ đãng thế hả cô gái? _ Angela cười tủm tỉm, nói rồi cô ấy chìa ra một chiếc mặt nạ đen,có họa tiết như cánh bướm_Cho bạn đây, mình đã thấy bạn từ xa nên đã tìm ngay nó…
_Cám ơn nhe !! _Katie toét miệng cười, cô thực sự cảm thấy cảm động vì hành động “nghĩa hiệp” của Angela _Mình sẽ trả lại bạn sau bữa tiệc, thế khi nào mình phải lên chơi đàn ?
_Oh~ !! Don’t worry !! _ Angela phẩy tay _cứ relax đi, tận hưởng buổi tối thú vị này, khi nào cần mình sẽ gọi bạn….
Nói rồi cô bạn chạy mất tiêu… Katie bỗng chột dạ, cô cảm thấy mọi chuyện hơi bất thường … nhưng cái bất thường lớn nhất là tâm trạng của chính cô. Lâu rồi, cô không cảm thấy lòng mình “dậy sóng” , và cũng lâu rồi, cô mới cảm nhận được không khí nao nức xung quanh lan tỏa đến mình……. tiếng nhạc và bầu không khí này thật sự đem lại một chút hưng phấn …….. Katie có cảm giác như mình đã “say ngủ” quá lâu, trong khi thế giới bên ngoài vẫn không ngừng sôi động…
_”Nữ hoàng băng giá” !! Tôi có thể mời em nhảy một bản được không ? _ Một giọng nói khác vang lên làm tim của Katie bỗng đập mạnh (thật là khác thường mà ^^)
Đó chính là anh, đang cúi người trước mặt cô, bàn tay chìa ra ……. Anh khoác trên người bộ Vest đen, cổ áo sơmi trắng và đeo mặt nạ đen…. Nụ cười dịu dàng quả không lẫn vào đâu được…
_Zack …!! _Katie giật mình kêu lên
_Phải , thưa quý cô!! Tôi thật sự lấy làm băn khoăn không biết có được vinh hạnh cùng cô nhảy một bản hay không ?_ Zack mỉm cười, anh nói khe khẽ một cách rườm rà và “cổ điển”
Katie chợt nhận ra ban nhạc trên sâu khấu đã chuyển bài, một nữ ca sĩ trẻ đang hát du dương bài “Over and over” …. Khúc nhạc êm đềm và dịu êm như ru lòng người……
Kaite biết lúc này cô thật sự “xao động” , nhất là sau khi Angela nói “hãy relax” đi…. Phải chăng lời nói đó thật sự nhắc nhở cô, nên thoải mái hơn, thả lỏng hơn 1 chút …. Sau một lúc “đấu tranh tư tưởng”, Katie gật đầu :
_Rất sẵn lòng…
Zack nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay cô, đặt lên vai mình…… Điệu nhảy bắt đầu…
Dịu dàng….. từ tốn, cả hai người đều bắt nhịp được giai điệu và nhịp nhàng xoay người……
Zack thật sự rất cao, Katie cảm nhận được điều này khi đứng sát gần bên anh……. cô chỉ cách bờ vai vững chắc của anh có vài centimet ….một cảm giác bình yên đến kỳ kạ….
_Sao em không nói gì cả ? _Zack hỏi khẽ khàng ….qua chiếc mặt nạ, cô thấy đôi mắt anh sâu thẳm ….
_Nói gì bây giờ nhỉ...... chỉ là.... chuyện này hơi lạ.... em không nghĩ hôm nay sẽ ở đây….._Kaite ngập ngừng đáp
_Hmmm......... Nói thật nhé !! Hôm ấy bị em từ chối thẳng thừng, anh buồn đến không ngủ được _ Zack cười ngượng ngùng _ Có lẽ em nghĩ anh phiền toái lắm…
_Không phải thế đâu !!_ Katie lúng túng nói _ Người quá quắt có lẽ là em, lẽ ra em nên cư xử đàng hoàng hơn…… em nghĩ anh chắc đã rất giận…
_Cũng không hẳn _Zack trầm ngâm _ anh giận mình thì đúng hơn….. Anh thấy mình vô dụng, không đủ sức để thể hiện cho em thấy được hết sự chân thành ……
Katie nín thinh không đáp, lòng cô rối bời…… Bài “over and over” kết thúc, Katie ngập ngừng nói :
_Có lẽ em phải đi tìm Angela, em hứa sẽ chơi piano tối nay. Cô quay người định bước đi thì bị bàn tay của Zack giữ khịt lại..

_Không cần đâu _ Zack ấp úng nói _Em không cần chơi đàn gì cả…… là anh đã nhờ cô ấy thuyết phục em… và đưa em chiếc vé….
_Oh~.. !! _ Katie sững sờ…… cô nhíu mày suy nghĩ lại… “phải rồi, nếu thực sự muốn mình chơi trong đêm nay thì event club phải liên hệ từ lâu để tập luyện rồi chứ ….trời ạ!! Mình thật là ngây thơ”
_Em…. Không giận chứ ?_ Zack căng thẳng hỏi.
Katie ngước mắt lên nhìn anh, cô mím môi một lát rồi bật cười nắc nẻ:
_Trời ạ!! Thế mà em cứ tưởng mình khôn, làm bộ làm tịch… không ngờ bị lừa “ngọt xớt” thế này….
Zack ngỡ ngàng nhìn cô thích thú, đây là lần đầu anh thấy cô cười thoải mái đến vậy … nụ cười đó làm tim anh càng thêm “rung rinh”……^^
_Làm gì dòm em giữ vậy _Katie nháy mắt _ Chắc anh không ngờ người “băng giá” như em lại có lúc nhí nhảnh vậy phải không !
Zack toét miệng cười đáp :
_ Không đến nỗi bất ngờ !! Anh vẫn luôn hi vọng mình sẽ khiến em cười như thế,anh biết…. em rất “ngộ” mà..
Từ “ngộ” của anh nghe …..ngộ thật là ngộ ..Katie mỉm cười thêm cái nữa (coi như khuyến mãi .........^^):
_Sao anh phải nhọc công xóa tan “mùa đông” của em làm gì cho cực vậy…?_ Cô không kìm được liền bật hỏi
_Thật ra… anh cũng chả biết nữa… _ Zack khẽ nói_ Nhưng, không phải anh cố xóa tan “mùa đông” của em…. Anh chỉ muốn bước vào “mùa đông” đó cùng em thôi……. Và…. khiêu vũ với em nữa chứ …..
Katie ngỡ ngàng … chợt cô nhận ra bản nhạc đã chuyển… Ba chàng “hiệp sĩ” trên sân khấu đang dạo những giai điệu đầu tiên của bản “Romeo and Juliet”, …… điệu nhạc làm nao lòng người….
_Bản nhạc tiếp theo nào cô gái _ Zack lại chìa tay ra…. giọng nói anh ấm áp, dịu dàng một cách “cổ điển”
Katie mỉm cười, nắm lấy tay anh………
………
Họ ở bên nhau, dưới ánh đèn huyễn hoặc, trong điệu nhạc êm đềm và không gian lãng mạn ấy….. …………
…..
…….Thế đấy ! Cuộc sống vẫn như vậy trôi, có khi bình lặng, có khi giông bão … nhưng vẫn có những giây phút kỳ diệu đến kinh ngạc…..
......Và… .. tình yêu quả thật là nhiều màu sắc, có thể được ví von như một bản nhạc đa âm, một bài thơ e ấp… hoặc có khi chỉ đơn giản là một vũ điệu êm đềm trong mùa đông, với những bông tuyết bay nhẹ nhàng ……
……....
dịu dàng và khe khẽ..
……….
….
Dance in the winter

(Vecxay_rose811)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét